Rằm Tháng Tư Phật Ra Đời Nơi vùng Hy Mã Lạp Sơn Tuyết giăng núi biếc, mây vờn đỉnh cao Ven sườn phong cảnh đẹp sao Bềnh bồng sương gió, dạt dào nắng mưa Ngay miền bắc Ấn Độ xưa Có vương quốc nhỏ nên thơ vô cùng, Một ngày xảy chuyện đáng mừng Khiến cho thế giới tưng bừng đổi thay, Ma Da hoàng hậu ngủ say Nằm mơ chợt thấy sắc mây rạng ngời Một luồng ánh sáng từ trời Lung linh chiếu xuống tận nơi giường bà Trong hào quang bỗng hiện ra Voi to, màu trắng, sáu ngà đẹp thay, Voi và ánh sáng cùng bay Tới gần hoàng hậu nhập ngay vào bà. Sáng hôm sau tỉnh giấc ra Trong lòng hoàng hậu chan hòa niềm vui Tâu vua rõ chuyện lạ đời, Nhà vua Tịnh Phạn cho mời các quan Quần thần thông thái giỏi giang Đoán điềm giải mộng rõ ràng giúp vua. Quần thần hoan hỉ cùng thưa: "Đây là điềm tốt. Giấc mơ tuyệt vời Báo tin mừng sắp tới nơi Rồi đây hoàng hậu thụ thai an lành Sau này hoàng hậu sẽ sanh Tương lai thái tử rạng danh thiên tài Siêu nhân vĩ đại giúp đời Sẽ mang hạnh phúc cho người gần xa, Cho vua dòng dõi Thích Ca Và cho nhân loại nhà nhà thơm hương." Vua nhìn hoàng hậu yêu thương Cùng nhau âu yếm mừng thầm biết bao Từ lâu vua vẫn ước ao Sinh con nối dõi thế vào ngôi vua Hai mươi năm mãi đợi chờ Sắp thành hiện thực giấc mơ lâu dài. * Quả nhiên lời đoán chẳng sai Thế rồi hoàng hậu mang thai một ngày Thật vui thay! Thật mừng thay! Hương lành theo gió dâng đầy thoảng xa, Theo phong tục Ấn Độ xưa Đàn bà sinh nở thường đưa trở về Khai hoa nở nhụy chốn quê Nhà cha mẹ ruột thêm bề bình yên, Biết ngày sinh tới gần bên Cho nên hoàng hậu vội lên đường về Đi cùng một số bạn bè Thêm người hầu hạ cận kề trước sau, Hoàng cung đưa tiễn hồi lâu Đoàn về quê ngoại cùng nhau lên đường. Khi gần về đến quê hương Cả đoàn được lệnh bên vườn ghé qua Lâm Tỳ Ni tỏa hương ra Đón người nở nhụy khai hoa chốn này Trong vườn phong cảnh đẹp thay Cây vươn nhánh xuống dang tay đỡ người Bà vin cành biếc mỉm cười Hoa vô ưu nở cánh tươi đón chào Bà sinh thái tử lành sao Dễ thương, kháu khỉnh, hồng hào, tinh anh. Địa cầu như rạng bình minh Tràn niềm hạnh phúc, đầy tình vui tươi Điềm lành xuất hiện khắp nơi Cầu vồng phô sắc, đất trời tỏa hương Rằm tháng Tư đẹp lạ thường Một ngày trọng đại mở đường tương lai. Trong vương quốc khắp nơi nơi Hân hoan đón nhận tin vui vô cùng Cả đoàn trở lại hoàng cung Muôn chim đua hót bên đường tiễn chân Nhà vua cùng các quần thần Chào mừng đón tiếp phái đoàn hồi cung Khắp nơi lễ hội vui chung Chập chùng cờ phướn, tưng bừng múa ca. Bấy giờ khắp nước gần xa Ngát hương an lạc, thắm hoa thanh bình Cho nên thái tử sơ sinh Được vua, hoàng hậu, triều đình đặt tên "Tất Đạt Đa" nghĩa bình yên "Người mang toại nguyện", "người đem tốt lành". * Dựa vào dấu hiệu lúc sanh Tiên tri các vị tài danh đoán rằng Tương lai thái tử huy hoàng Sau này nổi tiếng, vẻ vang vô cùng. Có nhà ẩn sĩ trong rừng Giỏi giang, thánh thiện tiếng lừng gần xa Ông già tên A Tư Đà Nghe tin quý tử, tìm ra thăm liền Vào hoàng cung đứng lặng yên Cạnh bên thái tử, ngắm nhìn thật lâu Rồi trở ra mặt buồn rầu Ngước nhìn tinh tú trên bầu trời cao Ông già bật khóc nghẹn ngào Khiến vua, hoàng hậu xiết bao ngỡ ngàng Vội vàng hỏi, giọng hoang mang: "Có điềm xuất hiện xấu chăng thưa người?" Nhà tiên tri vội trả lời: "Muôn tâu Bệ Hạ xin ngài an tâm, Băm hai tướng tốt vô ngần Tám mươi vẻ đẹp tuyệt trần phô ra, Tương lai thái tử nhà ta Huy hoàng, đẹp đẽ, đúng là vĩ nhân! Nếu mà nối nghiệp phụ thân Chắc rằng thái tử thế chân của ngài Làm vua vĩ đại tuyệt vời Trị vì đất nước khắp nơi an bình! Nếu mà rời bỏ cung đình Chắc rằng thái tử trở thành đạo sư Tương lai rực rỡ vô bờ Chúng sinh náo nức đón chờ ân nhân Vị thầy cao quý bội phần Đưa đường vào đạo, khai tâm cho người, Nhận ra cảnh khổ cuộc đời Chắc rằng thái tử sẽ rời hoàng cung Ra đi tìm kiếm con đường Không còn đau khổ, hết vương muộn sầu Rồi đem giáo lý thâm sâu Dạy cho bất cứ người nào muốn theo!" Ông già nói tiếp buồn hiu: "Đời tôi đã mất quá nhiều thời gian Chưa tìm ra ánh đạo vàng Giúp đời chấm dứt vô vàn khổ đau, Tiếc rằng chẳng sống thêm lâu Để còn học được đạo mầu! Buồn thay! Về sau chính thái tử đây Là người chỉ lối, là thầy khai tâm. Mừng hoàng cung có vĩ nhân Xiết bao siêu việt, bội phần vinh quang!" Nhìn hài nhi, vẻ luyến thương Ông già rời khỏi hoàng cung ra về. Vua lòng sung sướng đê mê Nghĩ thầm: "Thái tử trị vì giang sơn Sau này rạng mặt quốc vương Uy quyền một cõi, danh lừng vang xa Rồi khi tới tuổi về già Mới lo đến chuyện xuất gia tu hành." (Trích “CUỘC ĐỜI ĐỨC PHẬT THÍCH CA” |